Chỉ nói riêng chuẩn đầu ra ngoại ngữ, để có thể nộp hồ sơ du học nước ngoài, ứng viên cần đạt 6 – 6.5 IELTS, trong khi đó ở trong nước các trường đang áp dụng nhiều mức chuẩn khác nhau. Như Trường ĐH Ngân hàng TP.HCM, chuẩn đầu ra với sinh viên chất lượng cao là 5.5 IELTS nhưng sinh viên đại trà hiện ở mức 450 TOEIC 4 kỹ năng.
Do vậy, việc chuẩn đầu ra chung quốc gia mà chuẩn này tiệm cận với khu vực và thế giới sẽ rất cần thiết. Từ đó nâng dần chuẩn chất lượng đào tạo ĐH ở Việt Nam. “Đây là điều mong muốn của nhiều người khi mà chúng ta còn khoảng cách khá xa với nhiều trường ĐH trong khu vực”, ông Minh nhấn mạnh.
Đồng quan điểm này, tiến sĩ Phạm Tấn Hạ, Phó hiệu trưởng Trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM, ủng hộ việc có chung chuẩn đầu ra chung cho từng khối ngành.
Theo tiến sĩ Hạ, khi có chuẩn chung, các trường căn cứ vào đó thực hiện đảm bảo trình độ chung quốc gia. Khi khung này được xây dựng theo xu hướng thế giới, chuẩn trình độ của người học sẽ được thế giới công nhận.
Điều này rất có lợi cho người học khi sinh viên sau khi tốt nghiệp trong nước, ra nước ngoài làm việc, học tập sẽ không phải học lại ĐH. Tuy nhiên, việc triển khai chuẩn đầu ra này vào chương trình đào tạo từng trường như thế nào mới quan trọng.
Theo ông Nguyễn Văn Mỹ, Chủ tịch Lửa Việt Tours, đưa chuẩn đầu ra cho các lĩnh vực ngành nghề để việc đào tạo tại các trường ĐH không lạc hậu là điều cần thiết.
Tiến sĩ Võ Thanh Hải, Phó hiệu trưởng Trường ĐH Duy Tân, cho biết hiện nay các trường ĐH chỉ có chuẩn đầu ra chung, bắt buộc phải công bố. Tuy nhiên, chuẩn đầu ra này chỉ mang tính chất mỗi trường, không ngang bằng như nhau. Chuẩn đầu ra như vậy khó được công nhận, trừ khi áp dụng chuẩn của các trường nước ngoài.
“Trước mắt, áp dụng chuẩn đầu ra theo khối ngành. Nhưng tương lai còn phải áp dụng chuẩn đầu ra cho từng ngành nữa. Hiện tại, các trường kiểm định của các tổ chức khu vực, quốc tế theo ngành là đã nâng chuẩn đầu ra cho từng ngành này”, tiến sĩ Hải cho biết.